Y tá ôm chặt trẻ sơ sinh, quỳ xuống che chở cho các bé sơ sinh giữa trận động đất mạnh ở Trung Quốc
" Khi thiên tai xảy đến, có những con người như ánh sáng, không ồn ào nhưng khiến ta cảm động sâu sắc. Không cần danh hiệu hay huân chương, hành động ấy đã nói lên tất cả "
Vào thời điểm cơn động đất bất ngờ ập đến, y tá Xiong đang kiểm tra sức khỏe cho một trẻ sơ sinh tại trung tâm. Khi mặt đất bắt đầu rung lắc dữ dội, theo phản xạ tự nhiên, cô lập tức ôm lấy đứa trẻ, quỳ xuống sàn để giảm nguy cơ ngã và bảo vệ em bé.
Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đến việc làm sao bảo vệ em bé trong tay mình
Trong phòng lúc ấy còn một nhân viên chăm sóc khác cùng bốn trẻ sơ sinh nằm trong các xe nôi. Khi đồ đạc bắt đầu chao đảo dữ dội, xe nôi trượt đi, các vật dụng va chạm mạnh khắp nơi. Một y tá khác đã nhanh chóng chạy đến, cố gắng giữ chặt hai xe nôi để ngăn chúng lật nhào.
Xiong vẫn ôm chặt trẻ sơ sinh trong tay, đôi mắt theo dõi sát mọi chuyển động xung quanh. Khi một chiếc xe nôi trống bất ngờ lao thẳng về phía mình, cô đã nhanh chóng xoay người, đưa tay chặn lại để chiếc xe không va vào đứa trẻ trong lòng. Tuy nhiên, hành động đỡ xe này đã khiến cô mất thăng bằng và ngã xuống sàn. Mặc dù vậy, đôi tay vẫn giữ vững, ôm bé chặt trong tư thế thẳng, không để đầu hay cơ thể bé bị va đập
Mặt đất tiếp tục rung lắc, cô không thể đứng dậy. Một tay ôm em bé, tay còn lại chống sàn, cô từng chút một di chuyển đến góc an toàn. Khi một xe nôi khác lao đến từ phía sau, cô kịp thời đưa tay giữ lại. Suốt trận động đất, cô không rời mắt khỏi em bé và các vật thể xung quanh, cố gắng duy trì thăng bằng cho đến khi mọi thứ dừng hẳn.
Sau khi rung chấn kết thúc, cô nhẹ nhàng dỗ dành em bé: "Không sao đâu, không sao đâu", như một lời trấn an đứa trẻ, và cũng như để tự trấn an chính mình.